xuanbach Administrator
Uy tín : Yahoo! : the_halfblood_prince@ymail.com Xiền : 4131 Tổng số bài gửi : 429 Birthday : 02/10/1995 Join date : 04/10/2009 Age : 28 Đến từ : The Pentagon (Lầu năm góc) - The USA (near USB)
| Tiêu đề: Nồi đất, nồi nhôm và …nồi Inox Sat Oct 24, 2009 6:57 pm | |
| Nồi Nhôm sống ở thành phố, một hôm nồi Nhôm về quê thăm nhà họ hàng, nồi Nhôm gặp nồi Đất ở góc bếp – đói khát và đầy khó khăn. Nồi Nhôm quyết định đưa nồi Đất ra khỏi hoàn cảnh khó khăn thoát xa khỏi những món ăn dưa cà nắm muối . Nồi Nhôm đưa nồi Đất lên thành phố với mình và cuộc đời của nồi Đất thay đổi từ đó. Chen chân vào thành phố bằng nghị lực của chính mình vì xuất phát từ sự khổ cực nên nồi Đất biết phận mình mà cố gắng nhiều hơn. Sống hết mình cho công việc của mình nồi Đất im lặng và chăm chỉ ủ ấm liên tục cho các món ăn, nhẹ nhàng ấm áp, ít nói khiêm nhường chứ không như nồi Nhôm sáng loáng và suốt ngày kêu lách cách, nóng rất nhanh nhưng khi nguội thì lạnh đến rợn người… vậy nên nồi Đất ngày càng được người ta yêu quý hơn. Không chỉ là cơm niêu, cá kho tộ, lươn om, ốc om chuối đậu…mà còn cả thịt dê thịt cừu kho…được như vậy nhưng nồi Đất chưa bao giờ quên ơn của nồi Nhôm đã đưa mình thoát khỏi khó khăn mà chỉ vì lúc đầu mới lên thành phố cuộc sống chưa thích nghi nên nồi Đất đã nỗ lực rất nhiều nên chưa thể đáp đền nồi Nhôm ngay được nhưng nồi Đất luôn nặng lòng về điều này. Mỗi một lần một món ăn mới được cho vào nồi Đất là nồi Đất lại nhớ vì ai mà mình được như ngày hôm nay, nhưng buồn hơn là môi trường xung quanh và chính cả nồi Nhôm làm cho nồi Đất phải luôn nhớ rằng – những món ăn ngươi có là nhờ nồi Nhôm ban cho. Nồi Đất đã rất cố gắng dù mưa to cũng như nắng lớn luôn quan tâm đến nồi Nhôm. Nhưng nồi Nhôm vẫn không hài lòng bởi chính sự dân dã quê mùa, cái vị chân chất thân thật của nồi Đất đang len chân quá sâu vào thế giới của nồi Nhôm ở các góc bếp của các nhà hàng khách sạn.Và lúc này nồi Đất lại buồn nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn cho công cuộc trả ơn lớn của đời mình, day dứt, sợ hãi…lòng nặng trĩu vì tâm lý mang ơn người khác vì công việc hàng ngày và cả mỗi bữa ăn hàng ngày luôn nhắc cho nồi Đất nhớ rằng đó là nhờ có nồi Nhôm và chính nồi Nhôm đã đưa ta thoát khỏi nghèo khổ. Rồi nồi Đất lại nỗ lực hết sức mình để quan tâm đến nồi Nhôm hơn và nồi Đất nghĩ “ban ơn, mang ơn” bên nào nặng bên nào nhẹ - khó mà đo cho được nhưng trong tình huống này nồi Đất cảm thấy mang ơn nồi Nhôm là nặng nợ đời là món nợ cả đời mình phải trả - môi trường xung quanh tác động làm cho nồi Đất luôn ám ảnh như vậy. Và tự ngày đó nồi Đất luôn khuyên mình rằng “làm ơn đâu phải để chờ ngày được trả ơn” nên mỗi khi giúp ai nồi Đất luôn tạo cho họ không khí thoải mái, đưa cho họ thái độ tôn trọng chứ không phải là thái độ bố thí hay ban ơn… Mỗi hôm nồi Nhôm muốn nồi Đất dẫn mình đi vào các khu nhà cao sang trọng các biệt thụ và chung cư cao cấp để xem tận mặt nồi Inox là ai mà ngày càng có vị trí cao trong các gia đình giàu có. Lúc đầu nồi Đất nghĩ vào những khu nhà như vậy thật khó khăn. Nồi Đất đang do dự và căn nhắc với khả năng của mình nhưng những người xung quanh lại nhắc nồi Đất quên ơn rồi sao…nồi Đất thực sự mệt mỏi muốn bỏ về quê để đỡ mang ơn mãi nặng lòng nhưng rồi nồi Đất lại quyết tâm thực hiện để trả ơn nồi Nhôm. Đường đi xa, mưa gió vượt qua bao nhiêm kiểm tra gay gắt của mọi người cuối cùng nồi Nhôm và nồi Đất cũng đã gặp được nồi Inox, vừa nhìn thấy nồi Inox từ xa nồi Nhôm hét lên trước vẻ đẹp bóng loáng đẫy kiêu hãnh vượt xa cả mình và nồi Nhôm chạy vội tới vì quá bất cẩn nên nôi Nhôm ngã vào nồi Đất đập nồi Đất vở tan. Trước khi trút hơi thở cuối cùng nồi Đất nói với nồi Nhôm: “thế là tôi đã thanh thản vì trả ơn được cho anh rồi”. Chợt nồi Nhôm bật khóc nồi Nhôm hối hận vì mình giúp đỡ người khác nhưng mình lại muốn họ luôn nhớ đến công ơn của mình và phải mang ơn mình cả đời…nồi Nhôm cứ thế khóc mãi làm sậm đen cả mình nhưng đã muộn màng vì nồi Đất đã ra đi từ nay không còn ai nhớ đến ơn của nồi Nhôm và mang ơn nồi Nhôm nữa. | |
|